Nhật ký bên em 20-11-2015

nhat ky ben em

Gửi em yêu!.
(Hôm nay, tâm trạng dối bời, cố gắng hỏi, cố gắng hiểu, tại sao em không vui hay em đang buồn, hay bất cứ chuyện gì, điều gì làm em như vậy. Em không nói, em bực tôi khi tôi cố gắng hỏi và em im lặng. Em ko vui, tôi cũng ko vui…)

Em ah, cuộc sống này như một dải lụa vậy. Và em sẽ tự tay vẽ lên nó những sắc màu của riêng em.
Màu sáng là những lúc em làm việc, em học tập, em cố gắng vì tương lai. Là lúc em sống vì đam mê và khao khát. Là những lúc em vui vẻ, em yêu gia đình, yêu anh.
Màu tối là những lúc em cảm thấy chán nản, tuyệt vọng, mất niềm tin hay đơn giản chỉ là buồn.
Nhưng em yêu, những màu xám đó tồn tại trên dải lụa cuộc đời em chỉ để tô điểm cho những màu sáng kia thôi.
Là con người ai cũng phải có những lúc vui lúc buồn.
Cuộc đời, tuổi trẻ em trôi qua nhanh lắm. Dẫu có thế nào em cũng đừng để bất cứ điều gì không vui xâm lấn em quá lâu. Vì nó sẽ làm ảnh hưởng không tốt đến em.
Hơn nữa, em đã và đang có anh bên cạnh mà. Anh sẽ là người luôn bên em bất cứ khi nào. Hãy chia sẻ với anh mọi lo toan cuộc sống của em, đến lúc anh cần học cách lo lắng cho một người anh yêu thương rồi. Hãy để anh đi cùng em, và vẽ tiếp những màu sáng trên tấm lụa cuộc đời em!

Nhớ lời anh dặn, em nhỏ bé lắm. Em không được buồn lâu nhé, cô pé của anh!

(Hà Nội, 20/11/2015)